Kẻ Nhắc Tuồng: Bí mật đằng sau màn sương mù
Cuốn tiểu thuyết trinh thám ly kỳ của Donato Carrisi, tác giả người Ý nổi tiếng, đưa người đọc vào cuộc phiêu lưu đầy bất ngờ và ám ảnh.
Cái đêm mọi thứ thay đổi
Câu chuyện bắt đầu với một cuộc gọi điện thoại vào lúc 10 giờ 20 phút tối thứ Hai, tại một ngôi làng nhỏ trên núi. Flores, một bác sĩ tâm thần lão luyện, nhận được cuộc gọi khẩn cấp từ cảnh sát, yêu cầu ông đến bệnh viện Avechot.
Flores, với hơn 40 năm kinh nghiệm, hiếm khi phải rời giường vì những cuộc gọi như vậy. Điều gì đã khiến người ta cần đến sự có mặt của ông vào một giờ giấc bất thường như vậy?
Thông tin duy nhất mà cảnh sát cung cấp là một người đàn ông đã bị bắt sau một tai nạn đường bộ.
Bí ẩn đằng sau tai nạn
Tại bệnh viện, Flores đối mặt với Vogel, một thanh tra cảnh sát, người đang bị giam giữ sau tai nạn. Vogel có vẻ lú lẫn, nhưng Flores phát hiện ra điểm bất thường: vết máu trên quần áo của Vogel.
"Nếu anh không hề hấn gì, thì chỗ máu trên quần áo anh là của ai?" - Flores chất vấn.
Câu hỏi của Flores khiến Vogel tỉnh táo, và ông ta thừa nhận mình có một điều cần phải giải thích.
Vụ mất tích bí ẩn của Anna Lou
Vogel kể lại câu chuyện về vụ mất tích của Anna Lou, một thiếu nữ 16 tuổi, biến mất khỏi ngôi làng yên bình Avechot vào dịp lễ Noel.
Anna Lou rời nhà để đến nhà thờ, nhưng không bao giờ đến nơi. Cảnh sát không tìm thấy bất kỳ manh mối nào về sự mất tích của cô bé.
Kẻ Nhắc Tuồng: Bóng ma ám ảnh
Trong lúc điều tra, Vogel quyết định đổ lỗi cho một giáo viên mới chuyển đến làng, dựa trên sự cả tin của dân làng và những bằng chứng giả mạo.
Tuy nhiên, truyền thông và dư luận bắt đầu nghi ngờ Vogel khi một "Kẻ Nhắc Tuồng", một kẻ sát nhân hàng loạt đã sát hại sáu thiếu nữ trước đó, xuất hiện.
Vogel: Nạn nhân hay thủ phạm?
Vogel, từng là một thanh tra cảnh sát nổi tiếng, giờ đây bị đặt vào vị trí nghi phạm. Ông phải sử dụng mọi mánh lới để cứu vãn danh dự của mình, đồng thời phải đối mặt với những câu hỏi về sự thật đằng sau vụ mất tích của Anna Lou.
Bí mật đằng sau sự thật
"Kẻ Nhắc Tuồng" là một tác phẩm đầy kịch tính, giữ cho người đọc căng thẳng đến tận trang cuối cùng. Carrisi khéo léo xây dựng một thế giới đầy bí ẩn và bất ngờ, nơi ranh giới giữa sự thật và lời nói dối trở nên mờ nhạt.
Bạn sẽ bị cuốn hút bởi câu chuyện, đắm chìm trong những bí mật và những âm mưu đằng sau vụ án. Cái kết bất ngờ sẽ khiến bạn suy ngẫm về bản chất của con người và sự thật đằng sau những lời nói dối.
Người Ru Ngủ: Khi Quá Khứ Trở Lại
Mila Vasquez, nữ cảnh sát chuyên điều tra các vụ mất tích, được biết đến qua hơn 500 trang sách của "Kẻ Nhắc Tuồng", nay tái xuất trong "Người Ru Ngủ", với cá tính quyết đoán và gai góc hơn bao giờ hết.
Bóng Ma Quá Khứ
Bảy năm sau vụ án gây chấn động trong "Kẻ Nhắc Tuồng", Mila Vasquez ẩn mình tại Minh Phủ - phòng điều tra chuyên trách những vụ mất tích bí ẩn. Cô gửi con gái Alice cho bà ngoại chăm sóc, dường như đã từ bỏ tình cảm, để lại một khoảng trống trong tâm hồn. Trong khi đó, giáo sư tội phạm học Gavila vẫn đang hôn mê sâu, được canh gác nghiêm ngặt.
Cơn Bão Ẩn Dấu
Bình yên tưởng chừng như đã trở lại, nhưng một cú điện thoại bất ngờ đến đường dây nóng của cảnh sát báo hiệu một cơn bão sắp ập đến. Một tên sát nhân máu lạnh, Roger Valin, đã đột nhập vào gia đình một nhà tài phiệt trong lĩnh vực dược phẩm, tàn sát tất cả các thành viên. Hắn biến mất 17 năm trước, tái xuất với bộ trang phục giống hệt trong bức ảnh lưu trữ tại Minh Phủ. Liệu hắn đã ở đâu trong suốt thời gian qua? Động cơ gây án là gì?
Mila Vasquez, với kinh nghiệm dày dặn trong việc tìm kiếm những người mất tích, được giao nhiệm vụ điều tra vụ án.
Vòng Xoáy Tử Thần
Càng dấn sâu vào điều tra, Mila đối mặt với những vụ giết người liên tiếp xảy ra. Thủ phạm là những người mất tích từ lâu, tái xuất để gây án và biến mất một lần nữa. Mọi cái chết đều có liên quan đến một tên tội phạm nguy hiểm, vẫn còn ngoài vòng pháp luật suốt 30 năm nay: Người Ru Ngủ.
Để chặn đứng "đạo quân bóng tối", Mila buộc phải hợp tác với đặc vụ Simon Berish, người đã theo đuổi vụ án suốt 20 năm, và phải chịu đựng sự khinh miệt, ruồng rẫy từ chính trụ sở cảnh sát. Berish là một nhân vật đặc biệt, trở thành trợ thủ đắc lực của Mila.
Review
"Người Ru Ngủ" là một tác phẩm trinh thám hấp dẫn, cuốn hút người đọc từ những trang đầu tiên. Donato Carrisi đã xây dựng một câu chuyện đầy kịch tính, với những tình tiết bất ngờ, những bí mật được hé lộ dần dần, khiến người đọc không thể rời mắt khỏi trang sách.
Mila Vasquez, với cá tính mạnh mẽ, quyết đoán, là một nhân vật ấn tượng. Cách tác giả xây dựng tâm lý nhân vật, khắc họa những nỗi đau, mất mát trong quá khứ của Mila, đã tạo nên chiều sâu cho nhân vật.
"Người Ru Ngủ" không chỉ là một câu chuyện trinh thám, mà còn là một lời cảnh tỉnh về những tội ác ẩn giấu trong xã hội, về những nỗi đau và mất mát mà chúng ta có thể phải gánh chịu.
Về Tác Giả
Donato Carrisi, sinh năm 1973 tại Ý, tốt nghiệp ngành luật và tội phạm học trước khi trở thành nhà viết kịch bản phim truyền hình. Tác phẩm trinh thám đầu tay "Kẻ Nhắc Tuồng" đã mang về cho ông năm giải thưởng Văn học quốc tế, được dịch ra hơn 30 thứ tiếng, đưa Donato Carrisi lên vị trí "nhà văn Italia được đọc nhiều nhất trên thế giới".
Người Ru Ngủ
“Tôi đến từ bóng tối, đó là nơi thỉnh thoảng tôi phải quay lại”
Nhân vật Mila Vasquez, nữ cảnh sát chuyên điều tra các vụ mất tích đã làm say lòng độc giả yêu thích tiểu thuyết trinh thám qua hơn 500 trang sách của Kẻ nhắc tuồng nay xuất hiện quyết đoán và gai góc hơn trong Người ru ngủ, anh em sinh đôi với Kẻ nhắc tuồng.
Bảy năm trôi qua, Mila quyết định ẩn mình tại Minh Phủ - phòng điều tra chuyên trách những vụ mất tích không rõ nguyên nhân. Bản thân không có được sự thấu cảm dành cho người khác, cô đành gửi gắm con gái Alice cho bà ngoại chăm sóc. Trong khi đó, giáo sư tội phạm học Gavila vẫn đang hôn mê sâu và được canh gác cẩn mật. Mọi việc tưởng chừng trôi qua trong êm đềm, nhưng thật ra đó là khoảng lặng trước cơn bão.
Tất cả bắt đầu bằng một cú điện gọi đến đường dây nóng của cảnh sát: Một tên sát nhân máu lạnh đã đột nhập vào gia đình một nhà tài phiệt trong lĩnh vực dược phẩm, giết hại toàn bộ thành viên trong gia đình sau khi cố tình để lộ danh tính. Hắn là Roger Valin, mất tích không rõ nguyên nhân 17 năm về trước, tái xuất hiện với bộ trang phục giống hệt trong bức ảnh chụp trước khi biến mất được lưu trữ tại Minh Phủ. Hắn đã ở đâu trong suốt thời gian qua? Bị người ngoài hành tinh bắt cóc chăng? Động cơ gây án là gì? Những câu hỏi ấy đòi hỏi sự vào cuộc của một chuyên gia tìm người mất tích, và không ai khác hơn, đó chính là đặc vụ Maria Elena Vasquez, hay Mila Vasquez.
Càng dấn sâu vào điều tra, Mila nhanh chóng phải đối mặt với những vụ giết người liên tiếp xảy ra mà thủ phạm đều là những người mất tích từ lâu. Sau khi tái xuất để gây án, bọn chúng lại biến mất một lần nữa. Những người mất tích, bóng ma từng bị lãng quên trong thời gian dài, những kẻ tưởng chừng đã ngủ quên trong bóng tối đột nhiên trở thành sát thủ tàn bạo trở lại giết hại những người mà chúng cho là có tội nhưng chưa bị trừng trị. Khái niệm thiện - ác được đặt ra dưới hai góc nhìn, kẻ làm điều ác để bảo vệ điều tốt đẹp khác liệu có được xem là thiện nhân. Đạo quân bóng tối xuất hiện, bằng thủ đoạn tàn khốc quét sạch những kẻ tội lỗi và biến mất đồng thời để lại manh mối về vụ án kế tiếp.
Để chặn đứng “đạo quân bóng tối”, Mila buộc phải nhờ đến sự cộng tác của đặc vụ Simon Berish, người đã từng theo đuổi vụ án suốt 20 năm trời, và đã phải trả giá nặng nề khi bị cả trụ sở cảnh sát khinh bỉ, ruồng rẫy. Và những gì hai người phát hiện đã đưa cả hai vào vòng nguy hiểm chết người, khi kẻ tội phạm sừng sỏ vẫn còn ngoài vòng pháp luật từ 30 năm nay: Người Ru Ngủ.
Tác giả
Donato Carrisi sinh năm 1973 ở Ý, tốt nghiệp ngành Luật và Tội phạm học trước khi trở thành nhà viết kịch bản phim truyền hình. Người ru ngủ là phần tiếp theo ngay sau thành công vang dội của tiểu thuyết đầu tay Kẻ nhắc tuồng - giành năm giải thưởng Văn học quốc tế, được dịch ra hơn 30 thứ tiếng, và đưa tác giả lên vị trí “nhà văn Italia được đọc nhiều nhất trên thế giới”.
Tác phẩm
Sau Tòa án linh hồn, Thợ săn bóng tối là phần tiếp theo trong xê ri trinh thám mang đậm chất tôn giáo của nhà văn người Italia Donato Carrisi.
Marcus, một linh mục ân giải, tỉnh dậy sau cơn hôn mê ở Prague và hoàn toàn mất trí nhớ. Bên giường bệnh, anh tìm thấy hai phong bì dán kín: một chiếc chứa vé tàu tới Roma cùng với lời cam kết ở đó, anh sẽ tìm lại được quá khứ của mình; trong phong bì còn lại chứa 20.000 euro cùng một hộ chiếu mang danh tính giả để Marcus làm lại cuộc đời. Vị linh mục sẽ lựa chọn cái nào?
Marcus quyết định vò nát chiếc phong bì chứa tiền và hộ chiếu giả để anh không có cơ hội đổi ý, và lựa chọn trở về Rome. Ở đó, anh được dẫn đến Vatican, và lần đầu tiên nhận ra khả năng nhìn thấu cái ác như đang diễn ra ngay trước mắt của bản thân mình. Sau khi được huấn luyện, Marcus sẵn sàng thực hiện nhiệm vụ của mình đúng vào lúc cả thành phố Rome đang lâm vào trạng thái hoảng loạn bởi một tên sát nhân hàng loạt. Hắn lựa chọn nạn nhân là các cặp đôi đang thân mật với nhau ở ngoại ô thành phố với cùng một cách thức gây án: nạn nhân nam nhận cái chết êm ái với một phát đạn vào gáy trong khi nạn nhân nữ phải chứng kiến cái chết của người tình, sau đó bị tra tấn dã man trước khi những nhát dao chí tử cướp đi mạng sống của họ.
Trong lúc Marcus thâm nhập các hiện trường án mạng để tìm kiếm manh mối, anh gặp lại Sandra - nữ cảnh sát chụp ảnh hiện trường. Cả hai nhanh chóng phát hiện ra kết quả khám nghiệm tử thi đã bị làm cho sai lệch bởi chính vị chuyên gia pháp y - kẻ đứng đầu một giáo phái bí truyền và từng điều hành một bệnh viện dành cho tội phạm vị thành niên trong quá khứ.
Tuyến nhân vật đa dạng, các vụ án kép diễn ra liên tục với nhịp điệu điên cuồng cùng tình tiết truyện phức tạp tạo nên một tác phẩm cuốn hút và thể hiện tài năng phi thường của Donato Carrisi.
Tác giả
Donato Carrisi sinh năm 1973 ở Ý, tốt nghiệp ngành luật và tội phạm học trước khi trở thành nhà viết kịch bản phim truyền hình. Cuốn tiểu thuyết trinh thám đầu tay Kẻ nhắc tuồng của ông đã gây được tiếng vang lớn với năm giải thưởng Văn học quốc tế, được dịch ra hơn 30 thứ tiếng, và đưa tác giả lên vị trí “nhà văn Italia được đọc nhiều nhất trên thế giới”.
Trích đoạn 1
Trong lịch sử mười lăm năm của mình, trường Hamelin là nơi ghé chân của khoảng ba mươi đứa trẻ.
Chúng đều phạm cùng một tội. Sát nhân. Cho dù không phải đứa trẻ nào cũng thực sự giết người. Một vài đứa chỉ có biểu hiện “khuynh hướng sát nhân rõ rệt” hay đã bị ngăn chặn trước khi đạt được mục đích hoặc chúng thực hiện không thành công.
Xét về độ tuổi của trẻ phạm tội, ba mươi là một con số đáng kể. Bản kê khai về những gì chúng phạm phải không có ảnh đính kèm, cũng chẳng có tên khai sinh.
Danh tính của mỗi đứa trẻ được che giấu bằng một câu chuyện cổ tích.
“Khi giết người, bọn trẻ còn tàn độc hơn cả người lớn: sự ngây thơ là vỏ bọc của chúng.” Joseph Kropp viết. “Khi tới đây, có vẻ như chúng hoàn toàn không nhận thức được mức độ trầm trọng của việc chúng đã và sắp thực hiện. Nhưng sự ngây thơ trong hành vi của chúng có thể đánh lừa. Như trường hợp của đứa trẻ tra tấn một con côn trùng nhỏ. Người lớn sẽ phạt nó nhưng lại nghĩ đó là một trò chơi vì luôn cho rằng đứa bé không có nhận thức đầy đủ về sự khác biệt giữa tốt và xấu. Nhưng một phần trong đứa trẻ biết rằng việc nó làm là sai trái và nó cảm thấy vui thú khi hành hạ người khác.”
---
Đứa trẻ bằng rơm mười hai tuổi và không có tình cảm. Trên thực tế, người mẹ đơn thân đã giao nó cho vợ chồng người dì vì không có khả năng chăm sóc. Một ngày nọ, trong một công viên trò chơi, nó đã gặp một đứa bé năm tuổi và lợi dụng lúc cô trông trẻ của cậu bé sao nhãng, nó đã thuyết phục cậu bé đi theo mình vào một nhà kho bỏ hoang. Ở đó, nó đã dẫn cậu bé tới gần miệng của một bể chứa sâu hàng mét và đẩy cậu bé xuống dưới. Đứa bé bị gãy cả hai chân nhưng chưa chết ngay. Hai ngày sau đó, trong khi mọi người đổ xô đi tìm kiếm và nghĩ rằng nó bị một người lớn bắt cóc, hung thủ thực sự đã nhiều lần quay lại nhà kho, ngồi trên miệng bể chứa để nghe tiếng khóc và những lời cầu cứu từ bên dưới vọng lên - như một con ruồi bị cầm tù trong một cái lọ. Cho đến ngày thứ ba, những lời van nài chấm dứt.
Đứa bé bằng bụi lên bảy tuổi. Trong một thời gian dài, nó là đứa con duy nhất, vì thế nó không chấp nhận sự xuất hiện của em trai mình - một kẻ lạ mặt đáng ghét đã phá hủy chuỗi tình cảm gia đình. Một ngày nọ, lợi dụng lúc bà mẹ không để ý, nó đã lấy đứa trẻ sơ sinh ra khỏi cũi và mang vào phòng vệ sinh, dìm em nó xuống bồn tắm đầy nước. Bà mẹ đã phát hiện ra khi nó đang lặng ngắm đứa em trai chết đuối và bà ta đã kịp cứu đứa nhỏ vào phút cuối cùng. Dù bị bắt quả tang nhưng đứa trẻ bụi luôn miệng nói là mình vô tội.
Theo Kropp, việc giết người đôi khi được thực hiện trong một trạng thái tâm thần phân liệt. “Khi thực hiện hành vi, đó thực sự là một cuộc chạy trốn thực tại mà trong đó nạn nhân được xem như một đồ vật chứ không phải con người. Điều đó giải thích cho việc tên tội phạm sau đó thường bị mất trí nhớ, sát thủ trẻ thơ không thể nhớ được việc mình đã làm, thấy thương cảm hay hối hận.”
and s Trích đoạn 2
Marcus thường xuyên tới đó, chỉ để ngắm nhìn cô.
Họ mới chỉ gặp nhau bốn lần, khi cô từ Milan tới Roma để điều tra về cái chết của chồng mình, gần ba năm trước. Marcus nhớ như in từng lời họ nói với nhau và từng chi tiết trên khuôn mặt cô. Đó là một trong những hệ quả của chứng mất trí nhớ: một bộ nhớ mới cần được lấp đầy.
Sandra Vega là người phụ nữ duy nhất anh liên lạc trong suốt quãng thời gian đó. Và cũng là người lạ mặt duy nhất mà anh tiết lộ danh tính của mình.
Anh nhớ lại những lời của Clemente. Trong cuộc sống trước kia của anh, Marcus đã tuyên thệ: không ai được biết đến sự tồn tại của anh. Với tất cả, anh là kẻ vô hình. Một linh mục ân giải chỉ có thể xuất hiện trước những người khác, tiết lộ danh tính thật của mình trong khoảng thời gian giữa tia chớp và tiếng sấm. Một khoảng nghỉ mong manh diễn ra trong tích tắc hoặc vô tận, không ai có thể biết được. Mọi chuyện đều có thể trong thời khắc mà người ta nhận thấy không khí được tiếp sức bởi năng lượng phi thường và niềm mong chờ thấp thỏm. Đó là khoảnh khắc bấp bênh và mơ hồ, khi những hồn ma trở lại hình hài con người. Và xuất hiện trước những người sống.
Chuyện đã xảy ra với anh như thế, đúng vào lúc một cơn bão dữ dội, trên ngưỡng cửa một gian để đồ thờ. Sandra đã hỏi anh là ai và anh đáp: “Một linh mục”. Quá mạo hiểm. Anh không biết chính xác tại sao mình lại làm vậy. Hoặc có thể anh biết điều đó, nhưng chỉ bây giờ anh mới chịu thừa nhận.
Anh có một tình cảm lạ lùng dành cho cô. Có thứ gì thân quen gắn kết anh với người phụ nữ ấy. Anh cũng tôn trọng cô vì cô có thể bỏ lại nỗi đau ở phía sau. Cô đã chuyển tới một văn phòng mới và thuê một căn hộ nhỏ ở khu Trastevere. Cô đã có bạn mới, những mối quan tâm mới. Cô đã bắt đầu mỉm cười.
Marcus luôn cảm thấy ngạc nhiên trước những thay đổi. Có lẽ bởi vì với anh điều đó là không thể.
Anh biết lộ trình của Sandra, giờ giấc, những thói quen nhỏ nhặt của cô. Anh biết cô đi chợ ở đâu, cô thích mua quần áo ở chỗ nào, quán pizza cô thường ăn mỗi Chủ nhật sau khi đi xem phim. Đôi lúc, như tối hôm đó, cô về nhà rất muộn. Nhưng cô không có vẻ kiệt sức, cô chỉ mệt: phần còn lại có thể chấp nhận được của một sống dữ dội, một cảm giác có thể được xua đuổi khi tắm mình dưới dòng nước ấm và ngủ một giấc thật say. Phần dư thừa của hạnh phúc.
Thi thoảng, vào buổi tối anh chờ cô ngay dưới cửa nhà, thầm nghĩ sẽ ra sao nếu mình bước một bước ra khỏi bóng tối và xuất hiện trước mặt cô. Liệu cô có nhận ra anh.
Nhưng anh chưa bao giờ làm việc đó.
Cô có còn nghĩ đến anh? Hay cô đã bỏ anh lại, cùng với nỗi đau? Chỉ ý nghĩ đó cũng đủ làm anh đau lòng. Như việc dù anh có can đảm để lại gần cô cũng chỉ là vô ích vì không thể có tương lai.
Dẫu vậy anh vẫn không ngừng kiếm tìm cô.
“Gã luôn đi trước chúng ta một bước”
Lời đề tựa rất thu hút và chứa đầy sự mời gọi đối với những độc giả ưa thích thể loại tiểu thuyết tâm lý tội phạm. Và cuốn tiểu thuyết đầu tay của nhà văn người Italia Donato Carrisi, “Kẻ nhắc tuồng” thực sự là một tác phẩm không thể nào bỏ qua.
Một bức thư mật gửi từ Trại giam tới Văn phòng Chánh biện lý J.B. Marin đề cập đến trường hợp khẩn cấp về một phạm nhân kì lạ mang số tù RK-357/9 là sự mở đầu dẫn dắt độc giả đến với những bí mật khủng khiếp diễn ra ở hơn 500 trang tiếp theo sau đó: những vụ mất tích liên tiếp của năm bé gái, từ việc biến mất một cách bí ẩn cho đến việc đứa trẻ bị bắt cóc ngay trước mũi cha mẹ chúng. Cuộc điều tra tưởng chừng rơi vào bế tắc thì cũng là lúc sáu cánh tay trái của các nạn nhân được tìm thấy trong khu rừng vắng. Sáu đứa trẻ, thay vì năm và tung tích của đứa trẻ bí ẩn hoàn toàn không có, không thông báo mất tích, không danh tính, thân phận. Nhóm điều tra lúc này buộc phải nhờ đến sự giúp đỡ của một nữ chuyên gia về các vụ mất tích - Mila Vasquez. Đó cũng là lúc vở tuồng bắt đầu, các diễn viên đã đứng đúng vào vị trí và sau lưng họ, kẻ nhắc tuồng luôn đứng đó, thì thầm lời thoại cho vở bi kịch chết chóc. Hắn thì thầm rót vào tai những con người đang bị lung lay nhằm khơi dậy trong họ thứ khoái cảm quyền lực khi được nắm trong tay sinh mệnh kẻ khác. Hắn còn giật dây được cả những hành động của đội điều tra. Tất cả những người này đều là nghệ sĩ trên sân khấu của kẻ nhắc tuồng.
Khi Mila Vasquez, một nữ cảnh sát chuyên về các vụ mất tích, nhập cuộc với nhóm điều tra cũng là lúc vở kịch hạ màn theo cách tốt đẹp nhất có thể. Nhưng chính bản thân cô lại phải hứng chịu đau đớn nhiều nhất khi phát hiện ra một sự thật khác còn đau lòng hơn: những cảm xúc đã bị chôn vùi cùng với quá khứ của cô nay lại được “đánh thức”, và có lẽ cô sẽ không cần phải tìm đến những cảm xúc ấy bằng cách tự làm tổn thương mình, theo nghĩa đen nữa.
Câu chuyện được kể chủ yếu qua cái nhìn của nhân vật chính Mila, nhưng người đọc sẽ có cái nhìn đa chiều về quá khứ của nỗi đau khi bản chất của từng nhân vật dần được hé lộ. Người mà chúng ta tưởng rằng tốt hóa ra lại trở nên điên loạn, kẻ chúng ta không ưa lại khiến ta cảm thông, thương xót. Đặc biệt có những nhân vật lại đứng giữa ranh giới của tốt - xấu, đáng ghét - đáng thương, lạnh lùng - tình cảm.
Tác giả
Donato Carrisi sinh năm 1973 ở Ý, tốt nghiệp ngành luật và tội phạm học trước khi trở thành nhà viết kịch bản phim truyền hình. Cuốn tiểu thuyết trinh thám đầu tay Kẻ nhắc tuồng của ông đã gây được tiếng vang lớn với năm giải thưởng Văn học quốc tế, được dịch ra hơn 30 thứ tiếng, và đưa tác giả lên vị trí “nhà văn Italia được đọc nhiều nhất trên thế giới”.
Dịch giả
Hoàng Anh, tên thật là Vũ Hoàng Anh, là dịch giả hai thứ tiếng Anh, Pháp. Bén duyên với công việc dịch thuật từ năm 2009, cho đến nay anh đã ra mắt bạn đọc gần 40 dịch phẩm và nhận được sự đánh giá cao không chỉ bởi nội dung hấp dẫn của tác phẩm, mà còn bởi khả năng chuyển ngữ trung thực và vô cùng khéo léo của dịch giả.
Trích đoạn 1
Trước mặt hai người mở ra một trảng đất trống được chiếu sáng bởi các luồng đèn rọi. Đúng là một miệng núi lửa. Hương rừng đột ngột biến mất, chỉ còn thứ mùi chua nồng đặc trưng xộc thẳng vào mũi hai người. Goran ngẩng đầu, để cho mùi chua tràn vào mũi. Mùi phenol, ông tự nhủ.
Rồi ông nhìn thấy chúng.
Những cái hố nhỏ nằm theo một vòng tròn, cùng khoảng ba chục người đàn ông trong bộ áo liền quần màu trắng đang đào bới dưới ánh đèn halogen ma mị. Họ được trang bị xẻng nhỏ và cọ để có thể làm sạch bụi đất một cách nhẹ nhàng. Vài người săm soi đám cỏ, trong khi những người khác chụp ảnh và lập danh sách mọi thứ tìm thấy. Những thao tác của họ chính xác, thành thục như bị thôi miên trong sự im lặng trang nghiêm chỉ thi thoảng bị gián đoạn bởi những tiếng đèn flash.
Goran nhận ra hai đặc vụ Sarah Rosa và Klaus Boris. Chánh thanh tra Roche nhìn thấy ông và lập tức sải những bước dài tiến lại chào, nhưng chưa kịp mở miệng thì Goran đã hỏi độp luôn:
- Có bao nhiêu cả thảy?
- Năm. Dài năm mươi, rộng hai mươi, sâu năm mươi centimét... Theo ông, người ta chôn gì trong những cái hố như thế?
Một thứ gì đó trong mỗi cái hố. Cùng một thứ.
Nhà tội phạm học nhìn ông ta, chờ đợi.
Câu trả lời đến ngay lập tức:
- Một cánh tay trái.
Goran quay ra nhìn mấy người mặc đồ bảo hộ trắng đang lúi húi làm việc giữa cái nghĩa địa lộ thiên quái gở. Lòng đất chỉ cung cấp những mảnh thịt đã bị phân hủy, nhưng nguồn gốc của thứ tội ác ma quỷ này chắc hẳn phải xảy ra đâu đó trước thời điểm phi thực tế và lửng lơ này.
- Là chúng à? - Goran hỏi. Nhưng lần này ông đã biết quá rõ câu trả lời.
- Theo phân tích mẫu ADN, chủ nhân của các cánh tay là những bé gái da trắng, tuổi từ chín đến mười ba...
Những bé gái.
Trích đoạn 2
“Chúng ta gọi chúng là quái vật, vì chúng ta cảm thấy chúng quá xa lạ với mình, nên chúng ta muốn chúng khác biệt”, giáo sư Goran từng nói như thế trong bài giảng của mình. “Ngược lại, bọn chúng hoàn toàn không khác gì chúng ta. Nhưng ta cứ thích chối bỏ suy nghĩ rằng một kẻ đồng loại với mình lại có thể tàn bạo đến thế. Tựa như một sự miễn tội cho bản chất của con người chúng ta. Những nhà nhân loại học gọi đó là “sự giải thể nhân cách tội phạm”, và đó thường là trở ngại chính trong việc nhận dạng một tên giết người hàng loạt. Một con người thì luôn có các điểm yếu và còn có thể bị bắt. Còn một con quỷ thì không.”
Người Điều Khiển Mê Cung
Sau bộ đôi Kẻ nhắc tuồng và Người ru ngủ, chuyên gia điều tra các vụ mất tích Mila Vasquez tái xuất hiện trong Người điều khiển mê cung một cách vô cùng bất ngờ, là chất xúc tác dẫn dắt câu chuyện đi đến hồi kết ngoạn mục. Tuy nhiên, lần này, chính cô lại là người mất tích.
Một cô gái mất tích và được tìm thấy.
Một người không còn gì để mất.
Một mê cung bí mật nằm sâu trong lòng đất.
Câu chuyện diễn ra trong bối cảnh của mùa hè nóng cực điểm, đến nỗi mà các nhà chức trách quyết định thay đổi nhịp độ sinh hoạt của người dân: ban đêm thì làm việc, còn ban ngày thì ngủ. Chính vì vậy, cả thành phố trở nên vắng lặng vào ban ngày, nhưng đến đêm, các dịch vụ mở cửa và người dân đi làm nhộn nhịp. Và chính vào lúc nửa đêm, người ta phát hiện một phụ nữ trong rừng, bị gãy một chân và trên người không mảnh vải che thân. Cô vừa trốn thoát sau một thời gian dài bị giam giữ trong mê cung dưới lòng đất và không thể nhớ bất cứ điều gì. Người phụ nữ được xác định là Samantha Andretti, đã mất tích vào buổi sáng tháng Hai cách đây 15 năm. Khi đó cô bé 13 tuổi, biến mất trong lúc đi đến buổi hẹn để gặp cậu bạn học cùng trường.
Sau khi được đưa tới bệnh viện, Samantha Andretti được tiến sĩ Green, một chuyên gia tâm lý, điều trị để cô khôi phục trí nhớ về kẻ bắt cóc mình: một người đàn ông đeo mặt nạ thỏ với đôi mắt hình trái tim.
Nhưng tiến sĩ Green không phải người duy nhất săn lùng con quái vật. Cùng thời điểm đó, thám tử tư Bruno Genko – người được cha mẹ Samantha thuê tìm tung tích của con gái kể từ khi cô bé biến mất 15 năm trước quyết định tiếp tục cuộc điều tra mà ông đã theo đuổi. Tuy nhiên, ông không còn nhiều thời gian vì quả tim của ông có thể ngừng đập bất cứ lúc nào. Vì vậy, Genko biết rằng vụ Samantha sẽ là cuộc điều tra cuối cùng trong sự nghiệp của mình.
Đếm ngược thời gian, Bruno Genko bắt đầu chạy nước rút trong hành trình khám phá bí mật về mê cung bóng tối.
Tòa Án Linh Hồn
Tác phẩm
Đối với những người hâm mộ tiểu thuyết tâm lý tội phạm, Donato Carrisi dường như là lựa chọn không thể thiếu. Sau thành công từ Kẻ nhắc tuồng, Tòa án linh hồn là cuốn tiểu thuyết thứ hai của tác giả ăn khách người Italia và ông đang xây dựng danh tiếng để viết tiểu thuyết tội phạm có khuynh hướng tâm lý bất thường.
Lara, một nữ sinh viên ngành Kiến trúc đã biến mất một cách bí ẩn khỏi kí túc xá của mình ở thành phố Roma. Cảnh sát nhận định có lẽ cô là nạn nhân mới nhất của một kẻ giết người hàng loạt. Trong thành phố mưa, Marcus cùng đồng sự của mình đang phân tích vụ án và hy vọng vẫn có thể tìm thấy cô còn sống. Họ không phải những người điều tra bình thường, họ là thầy tu của Giáo Đoàn Ân Giải, hoạt động bí mật và độc lập với cảnh sát.
Một năm trước, Marcus bị thương và mất trí nhớ. Anh không biết mình là ai và từ đâu đến. Được người cộng sự chỉ dẫn, anh phát hiện bản thân có biệt tài phân tích hiện trường vụ án để thấu hiểu thông điệp đen tối mà cái ác gieo rắc lên mọi vật, như thể anh chính là người chứng kiến toàn bộ sự việc diễn ra.
Sandra là một cảnh sát chụp ảnh hiện trường có chồng qua đời trong một vụ tai nạn thương tâm khi đang tác nghiệp tại thành phố Roma. Cô đã chôn giấu nỗi đau của mình bằng cách làm việc không ngừng nghỉ, nhưng một cuộc gọi điện thoại bất thường từ một đặc vụ Interpol đã khiến cô quyết định điều tra lại cái chết của chồng mình và sớm phát hiện sự thật anh đã bị sát hại.
Manh mối các vụ án đã đưa Marcus và Sandra gặp nhau. Từ chỗ đối đầu, cả hai trở thành công sự và sát cánh cùng nhau vén bức màn bí ẩn về Vatican - kho lưu trữ tội ác lớn nhất thế giới và cũng là “tòa án lâu đời nhất của Giáo triều La Mã” tồn tại từ thế kỷ 12.
Tác giả
Donato Carrisi sinh năm 1973 ở Ý, tốt nghiệp ngành luật và tội phạm học trước khi trở thành nhà viết kịch bản phim truyền hình. Cuốn tiểu thuyết trinh thám đầu tay Kẻ nhắc tuồng của ông đã gây được tiếng vang lớn với năm giải thưởng Văn học quốc tế, được dịch ra hơn 30 thứ tiếng, và đưa tác giả lên vị trí “nhà văn Italia được đọc nhiều nhất trên thế giới”.
“Kho dữ liệu của Tòa Ân Giải Tối Cao là nơi cái ác từ lâu được nghiên cứu, tháo dỡ và phân tích. Nhưng có một quy tắc là mọi linh mục ân giải chỉ được tiếp cận với một phần của tài liệu. Điều này nhằm bảo quản sự bí mật, nhưng cũng bởi vì không ai có thể quản lý nổi kho kiến thức về quá nhiều tội ác”. Biết chắc đã thu hút được toàn bộ sự chú ý của Sandra, ông ta tiếp tục: “Họ ảo tưởng rằng, bằng cách thu thập càng nhiều càng tốt những trường hợp điển hình của tất cả những tội lỗi, họ có thể hiểu được những biểu hiện của cái ác trong lịch sử loài người. Nhưng cho dù họ có cố phân loại nó, ép buộc nó vào những phạm trù cụ thể, cái ác vẫn tìm được cách để né tránh mọi khuôn khổ, mọi khả năng dự báo. Luôn luôn tồn tại những dấu hiệu bất thường: những điểm thiếu hoàn hảo nho nhỏ nhưng có thể được điều chỉnh lại. Vì thế những linh mục ân giải đã chuyển từ vai những nhà nghiên cứu và lưu trữ viên thông thường thành những điều tra viên trực tiếp tham gia vào quá trình thực thi công lý. Bài học lớn nhất của kho dữ liệu mà những thày tu đó vô cùng quý trọng là cái ác được sản sinh sẽ sản sinh ra cái ác khác. Đôi khi nó hành động như một loại bệnh dịch không thể ngăn cản nổi, hủy hoại con người mà không cần biết đó là ai. Nhưng những linh mục ân giải không ngờ rằng, chính họ cũng là con người nên quá trình đó cũng có thể ảnh hưởng tới cả họ”.
Trích đoạn 2
… Tất cả những cá thể sống trong tự nhiên đều giết chóc. Nhưng chỉ có con người làm việc đó không chỉ vì nhu cầu mà còn vì tính ác dâm đơn thuần, đó là thú vui được gieo rắc sự đau khổ. Lòng tốt và sự độc ác không chỉ là những phạm trù đạo đức. Trong những năm qua tôi đã chứng minh rằng người ta có thể nuôi cấy một sự điên cuồng giết chóc trong bất cứ loài vật nào và xóa bỏ đặc tính di truyền loài của chúng. Tại sao con người phải là ngoại lệ?...
Kể từ sau cuộc điều tra cuối cùng khiến Mila - chuyên gia điều tra các vụ mất tích - suýt mất mạng, cô đã quyết định rời khỏi ngành và đưa con gái Alice về sống ở ngôi nhà ven hồ để lánh đời. Mila tin rằng nếu cô không đi tìm bóng tối thì bóng tối cũng sẽ không đến tìm cô.
Một nghi phạm nhanh chóng bị bắt giữ, trên người gã chi chít hình xăm những con số, và nổi bật trên làn da xăm trổ đó chính là cái tên MILA. Nữ chuyên gia tìm người mất tích không còn lựa chọn nào khác ngoài quay trở lại bóng tối để điều tra vụ án. Egnima, tên của kẻ sát nhân, là một gã nghiện trò chơi thực tế ảo. Vì thế giới thực không đủ manh mối để giải mã bí ẩn nên Mila phải dấn thân vào vũ trụ của trò chơi trực tuyến để lần tìm dấu vết. Ý nghĩ về tội ác manh nha trong thế giới ảo và kết thúc trong thế giới thực khiến cô trở thành con mồi của kẻ sát nhân bằng tiềm thức.
Tác giả
Donato Carrisi sinh năm 1973 ở Ý, tốt nghiệp ngành luật và tội phạm học trước khi trở thành nhà viết kịch bản phim truyền hình. Cuốn tiểu thuyết trinh thám đầu tay Kẻ nhắc tuồng của ông đã gây được tiếng vang lớn với năm giải thưởng Văn học quốc tế, được dịch ra hơn 30 thứ tiếng, và đưa tác giả lên vị trí “nhà văn Italia được đọc nhiều nhất trên thế giới”.
Các tác phẩm đã xuất bản ở NXB Phụ nữ Việt Nam:
• Kẻ nhắc tuồng (2012)
• Người ru ngủ (2014)
• Cô gái trong sương mù (2019)
• Tòa án linh hồn (2020)
• Thợ săn bóng tối (2020)
• Người điều khiển mê cung (2022)
Trích đoạn 1
Cô tự nhận thấy mình khác biệt hồi năm mười sáu tuổi: không như những người quen biết, cô chẳng có được một chút thấu cảm nào. Suốt một thời gian dài, cô đã rất mặc cảm về điều đó, đến mức làm tổn hại những mối quan hệ của mình. Khi Mila có đủ dũng khí để trao đổi về vấn đề này với một chuyên gia tâm lý vào năm hai mươi tám tuổi, ông đã cho biết tình trạng của cô được gọi là chứng “mù cảm xúc”. Nó gần giống như mù chữ, nhưng đối tượng ở đây không phải là các chữ cái, mà là cảm xúc. Trên thực tế, Mila không thể thiết lập một sự liên hệ với những người khác về mặt tình cảm. Cô không thể xác định hoặc miêu tả những cảm xúc của mình. Cứ như thể cô hoàn toàn vô cảm.
Một số người gọi tình trạng đó là “sự đóng băng của tâm hồn”.
Theo thời gian, Mila dần hiểu được nguyên cớ của nó: đó là một cánh cổng, một lối mật dẫn vào chiều không gian của bóng tối và cái ác. Một khi đã mở ra, lối thông đó không thể đóng lại được nữa.
Trích đoạn 2
Một bức tường lửa vươn cao trước mặt Mila. Cô có thể thoát thân bằng cách quay ngược ra theo lối cũ, nhưng để tới được chiếc bàn kia thì cô phải lao mình vào hỏa ngục này.
Cô nguyền rủa Enigma trong lòng, nhưng không còn thời gian để đắn đo nữa. Dậm chân lấy đà, cô hít một hơi sâu rồi lao qua đám cháy. Những lưỡi lửa nóng rực quấn lấy đôi chân cô, ngấu nghiến lớp vải quần và một phần áo khoác. Hai bàn tay che trước mặt để bảo vệ khỏi hơi nóng, cô buộc phải dừng lại khi mới chạy được hai mét. Cô lấy hơi và cố gắng thử vận may lần nữa, nhưng cũng chỉ dấn thêm được vài bước.
Mila nhìn thẳng trước mặt: vũ điệu trêu ngươi của những lưỡi lửa đang tiến đến chỗ lá thư nhanh hơn cô, và bắt đầu bén vào lớp giấy. Phần lý trí trong cô bảo rằng đã quá trễ, nhưng bản năng làm mẹ không ngờ tới đã thúc đẩy cô tiến lên. Cho đến lúc này, cô vẫn tưởng mình cảm thấy có lỗi với Alice vì không yêu thương con bé, nhưng hóa ra lý do là một thứ khác: không ai đánh đổi mạng sống của mình cho người khác nếu không thực sự yêu thương người ấy.
Bất chấp tất cả, cô buộc lòng phải bỏ cuộc, vì lá thư đã cháy thành tro.
Mila lui lại giữa đám khói mùi mịt khiến cô ngạt thở. Để ra ngoài, cô đạp mạnh vào cửa quán, và tiếng chuông gió bi hài vang lên thay cho một lời tiễn biệt.
Khi đã ở bên ngoài, cô khuỵu xuống, hai tay chống vào lớp nhựa đường. Cô ho sặc sụa đến mức suýt nôn mửa, sợ rẵng mình sẽ ngất đi. Thế rồi, một cách chậm rãi, cô bắt đầu lấy lại được hơi thở.
Trích đoạn 3
Sau vài giây trăn trở với những suy nghĩ vô ích, cô tiến về phía tủ áo. Cô mở nó và lấy ra cái thùng mà cô dùng để cất các món trang phục của cuộc sống trước đây. Cô tìm chiếc áo khoác dài đã mặc trong vụ Enigma. Trong túi của nó, có một thứ mà cô không bao giờ quên. Lẽ ra cô phải vứt nó đi, nhưng trong thâm tâm cô đã sợ một thời khắc như thế này sẽ đến.
Tấm ảnh chụp kẻ nhắc tuồng không có hình xăm. Khuôn mặt của một người đàn ông bình thường.
Mila quan sát hình ảnh đó trong bóng tối, một lần nữa tự hỏi con người này là ai. Đôi khi chúng ta quên rằng những con quái vật không phải lúc nào cũng ghê rợn, cô tự nhủ. Chính vì lý do đó mà cô giữ lại tấm ảnh này.
Trái tim thấy những điều nó muốn thấy. Và có lẽ chính Mila cũng đã tự để cho mình bị lừa. Nhưng đã đến lúc sửa chữa điều đó.
Tại Kho Sách, chúng tôi tạo ra một không gian dành riêng cho những đam mê đọc sách, từ những người đam mê văn học đến những người muốn khám phá thế giới qua trang sách.