Trích đoạn
“Chúng tôi bước vào trong cửa hàng, tôi lôi hết tiền xu để lên quầy và nói với bà hàng hoa rằng tôi muốn một bó hoa thật là to cho mẹ tôi, nhưng không phải hoa thu hải đường, bởi vì hoa đó thì nhà tôi có hàng đống và chẳng phải mất công đi mua ở chỗ khác làm gì. "Bọn cháu muốn những thứ thật tốt", thằng Alceste nói và nó đi ra gí mũi vào những bông hoa ở trong tủ kính để ngửi xem chúng có tốt không.”
“Điều phiền hà bây giờ là tôi lại phải về nhà tôi. Tôi bắt đầu vừa bước đi vừa chú ý không dẫm lên những đường vạch trên mặt đá lát, cũng dễ thôi bởi vì tôi không hề đi nhanh. Bố thì tôi biết sẽ nói với tôi những gì rồi. Bố sẽ nói với tôi rằng bố luôn luôn đứng đầu lớp và rằng bố của bố đã rất tự hào về bố và rằng bố đã lĩnh ở trường hàng đống bằng khen và huy chương và rằng bố rất muốn chìa ra cho tôi xem, nhưng chẳng may bố đã bị mất hết trong lần chuyển nhà khi bố lấy vợ.”
“Chúng tôi đi xuống phòng khách và tôi hỏi mẹ xem chúng tôi có thể ra ngoài vườn chơi không và mẹ nói rằng ngoài trời quá lạnh, nhưng Louisette đã lại chớp mi mắt và nó nói rằng nó muốn ngắm hoa đẹp. Thế là mẹ tôi nói rằng nó là một cục cưng kháu khỉnh và mẹ nói chúng tôi phải mặc ấm vào khi ra ngoài. Tôi cần phải học mới được, cái món chớp mi này, có vẻ hiệu nghiệm kinh khủng!”
“Chiều nay, trong lúc đi đến trường, tôi gặp Alceste cái thằng lại nói với tôi: "Hay là mình không đến trường?" Tôi nói với nó rằng không đến trường thì không hay đâu, rằng cô giáo sẽ không hài lòng, rằng bố tôi sẽ bảo tôi rằng cần phải học tập nếu người ta muốn thăng tiến trong đời và làm phi công, rằng điều đó sẽ làm mẹ tôi lo lắng và rằng nói dối là điều không tốt. Alceste trả lời tôi rằng chiều hôm nay chúng tôi học số học đấy, thế là tôi nói "thôi được" và chúng tôi không đi đến trường nữa.”
Vào bếp cùng nhóc Nicolas và bếp trưởng Alain Ducasse
Một cuộc gặp gỡ vô cùng bất ngờ và đầy hài hước giữa cậu học trò lừng danh cùng vị bếp trưởng nối tiếng Alain Ducasse! Các bạn nhỏ sẽ được tái ngộ cùng nhóc Nicolas và sống lại những giây phút ngọt ngào của những bữa quà chiều, những buổi sinh nhật, những bữa tiệc ngày lễ,… thông qua tranh minh họa của vị họa sĩ đã trở thành huyền thoại Sempé.
Với hơn 30 công thức làm bánh và đồ ăn vặt vô cùng đơn giản, dễ thực hiện, Vào bếp cùng nhóc Nicolas và bếp trưởng Alain Ducasse không chỉ giúp thỏa mãn những tâm hồn ăn uống mà còn mang lại những phút giây ấm áp, đầy sẻ chia trong căn bếp gia đình.
___________
Dày 750 trang sách, mà luôn thấy súc tích, lôi cuốn, 2 tập Nhóc Nicolas: những chuyện chưa kể thực sự là tác phẩm tuyệt vời cho cả người lớn và trẻ em. Tác phẩm được hai nhà hài hước tài hoa người Pháp, Goscinny & Sempé, viết và minh họa.
Nhóc Nicolas là một cậu chàng rất chi láu lỉnh. Cậu thích lấy nước mắt để đạt được những thứ mình thích, vì cậu đoán được rằng nước mắt của cậu làm bố mẹ rất lo lắng, và thường thì cãi vã một thôi một hồi. Những lúc thấy vô hiệu, cậu sẽ gào to lên, cậu bảo sẽ chết, sẽ bỏ đi, sẽ giết hết mọi người rồi tự giết mình, lúc đấy sẽ tha hồ mà thương tiếc… Đến nước này mà cũng vô hiệu thì cậu sẽ tìm một phương thức mới, bao giờ mà cậu không nghĩ ra trò mới cơ chứ.
Cậu thích nước da đỏ au sau mỗi chuyến đi nghỉ hè về, cơ mà có gặp được đứa bạn nào đâu vào lúc ấy, thế thì ông Compani có khen đẹp trai hay cho quà cũng bằng thừa, phải bọn bạn thấy mới đã. May mà cu cậu cố ra vườn phơi nắng nên gặp được cô nàng hàng xóm mới Marie-Edwige. Nicolas thấy cả cục nghẹn tủi thân khi một trưa bố mẹ không thể nấu cơm, phải ở lại trường. Nhưng mà ở trường lại vui ơi là vui, ăn ngon ơi là ngon. Cu cậu khoe với mẹ và chẳng hiểu sao mẹ lại buồn… Biết bao nhiêu trò thú vị khác nữa của Nicolas, nặn được con thỏ đẹp nhất lớp, rồi được một bài chính tả tốt nhất lớp, cậu chàng sướng rơn lên. Thế mà mẹ không khen hết lời nức nở, bố thì cứ ậm à ậm ừ, cu cậu thấy thà chết đi còn hơn. Rồi lại có lúc Nicolas được con không, hay đội sổ môn số học, cả việc phải đối đầu với những bài tập khó, và khi ấy, thư xin phép mới lung linh thú vị làm sao.
Nicolas không một mình làm nên cái thế giới chân thực mà dí dỏm đến kỳ diệu ấy, ở đó còn có cả những người bạn trang lứa, một cô nàng, và cả những người lớn ngộ nghĩnh nữa. Bạn của cậu từ chàng béo thân thiết nhất Alceste, đến cậu nhà giàu Geoffroy, cậu thích đấm mũi người khác Eudes, chàng tốt bụng Clotaire, cả Rufus, Joachim, Maixent, thậm chí anh chàng học giỏi khó ưa Agnan nữa đều là tác giả của những chuyện buồn cười, thú vị hết sức. Cô nàng hàng xóm Marie-Edwige thì khỏi nói, làm cho cậu chàng Nicolas vừa mê, vừa mệt, nhiều lúc đến là khổ sở.
Người lớn, từ thầy cô, bố mẹ cho đến hàng xóm, tất cả hiện lên hài hước tuyệt vời. Mẹ lúc nào cũng y như Nicolas, lấy nước mắt để chiến thắng, rồi thì mẹ bảo mẹ sẽ bỏ về nhà mẹ của mẹ, mẹ chỉ là người làm bếp ở cái nhà này, ai coi mẹ ra gì đâu,… mỗi lúc có bất hòa. Bố thì than vãn khốn khổ rằng đã vất vả cả ngày còn phải về nhà trong cảnh bi thảm. Thế rồi lần nào cũng như lần nào, cả nhà ôm nhau, và ai cũng vui cả, vui cho đến lần sau… Cô giáo đáng mến, thầy Nước Lèo và các thầy cô khác đã hết khổ hết sở với đám học trò nhỏ tinh quái. Các ông bà hàng xóm người thì tốt bụng, người thì lắm lời, người thì ưa châm chọc… Mỗi người một vẻ, không ai giống ai, mà ai cũng quen thuộc đến lạ lùng.
Quả thật đúng như vài lời trong đề tựa của cuốn sách, “Sức mạnh của cuốn sách này là có thể cuốn hút cả trẻ con cũng như người lớn. Trẻ con thì thấy giống quá, người lớn thì thấy nhớ quá…”.
Đây là bốn mươi lăm câu chuyện chưa từng kể về cậu học trò trứ danh của chúng ta.
Viết và minh họa bởi hai nhà hài hước thiên tài: Goscinny và Sempé, những cuộc phiêu lưu vui nhộn đầy màu sắc thơ trẻ này sẽ tiếp nối xứng đáng 2 tập trước.
*******
“Cái thằng Alceste nó có thích tắm đâu. Một lần nó nói với tôi rằng nó sợ tắm bởi vì người ta đã bảo nó rằng chưa quá ba giờ sau bữa ăn nếu ai mà tắm thì sẽ bị chết đuối. Mà Alceste thì chưa bao giờ ngừng hẳn ăn trong vòng ba giờ, dĩ nhiên trừ ban đêm ra; nhưng ban đêm thì thằng Alceste chẳng muốn dậy để đi tắm.”
“- Ê, Alceste! Nhìn kìa! Tuyết rơi! tôi thì thào với Alceste, thằng này đã báo cho Maixent, thằng này lại ra hiệu cho Joachim, thằng này đã thúc một khuỷu vào Geoffroy, thằng này thì báo cho Eudes, thằng này đã đánh thức Clotaire, thằng này bèn đứng dậy để đi lên bảng bởi vì nó tưởng rằng người ta đang hỏi nó.”
“Tôi hỏi Clotaire làm thế nào mà cái xe cuốc của nó lại còn có cái đèo hàng và nó trả lời tôi rằng, đúng thế, thế nên đấy mới là một cái xe cuốc; cái đèo hàng để nó làm vài cuốc mua hàng cho mẹ nó.”
Phiền muộn ư? Ai mà chẳng có lúc như thế. Nhưng với Nhóc Nicolas và nhóm bạn hết sảy của cậu: Alceste (thằng to béo ăn luôn mồm), Eudes (thằng chỉ thích đấm vào mũi bạn), Maixent (thằng có hai đầu gối lúc nào cũng bẩn), Clotaire (thằng đứng bét lớp nhưng lại có một cái xe đạp), Geoffroy (thằng có ông bố giàu ơi là giàu), Joachim (thằng vừa có một đứa em trai), Rufus (thằng có bố làm cảnh sát) và Agnan (thằng cục cưng của cô giáo) thì những phiền muộn có thể sẽ rất kinh khủng! Nhất là khi lại có bố, bà, thầy hiệu trưởng và thầy giám thị Nước Lèo nhúng tay vào.
Nhưng rồi cũng với nhóc Nicolas, mọi chuyện đều có thể dàn xếp được... cho dù theo một cách chẳng lô gic tí nào!
Trường học là nơi dành cho bạn bè. Chính vì lý do hiển nhiên này mà Nicolas rất thích trường học, nhất là giờ ra chơi. Có thằng Clotaire khóc nhè, có thằng Alceste đang ăn bánh mứt, có thằng Agnan điên rồ đang ôn lại bài, có cả thằng Geoffroy và thằng Maixent nữa, và không thể thiếu được thầy giám thị Nước Lèo. Nhưng những giờ ra chơi của nhóc Nicolas và nhóm bạn “hết sảy” của mình diễn ra giữa các tiết học hay chính trong các tiết học đó? Đó là câu hỏi thường trực trong đầu của thầy giám thị Nước Lèo, thầy hiệu trưởng và cô giáo. Nhóm bạn “kinh khủng” này đã làm cho tất cả không được một phút nghỉ ngơi, nhưng cũng không có phút nào để muộn phiền.
Thằng đầu tiên có một ông bố mua cho nó tất tật những thứ nó muốn. Thằng thứ nhì là cục cưng của cô giáo. Thằng thứ ba là đứa khoẻ nhất lớp. Bố thằng thứ tư thì là nhân viên cảnh sát. Thằng thứ năm chuyên xếp bét lớp. Cái thằng thứ sáu to béo ham ăn... cái băng bạn của tôi ấy à, thật là hết sảy nhất đời: Geoffroy, Agnan, Eudes, Rufus, Clotaire, Maixent, Alceste, Joachim... và cả tôi nhóc Nicolas.
“Đấy là do bác sĩ, thằng Clotaire giải thích cho chúng tôi, đã bảo với bố mẹ tao rằng nếu như tao xếp thứ bét, thì có thể tại vì tao nhìn mọi thứ trong lớp không được rõ. Thế là người ta dẫn tao vào một cửa hàng kính và ông hàng kính nhìn vào mắt tao bằng một cái máy không làm đau tẹo nào, ông ta bắt tao phải đọc hàng đống chữ chả có ý nghĩa gì hết và rồi ông ta đưa cho tao kính, và bây giờ, bùm! Còn lâu tao mới xếp thứ bét nhé!”
“Khi chúng tôi vào trong lớp, cô giáo nói với chúng tôi:
- Các em, sáng nay, các bác sĩ sẽ đến để...
Và cô không thể nào nói tiếp được, bởi vì thằng Agnan đã đứng phắt ngay dậy.
- Các bác sĩ? thằng Agnan kêu lên. Em không muốn đi khám bác sĩ! Em sẽ không đi khám bác sĩ! Em phản đối! Với cả em không thể đi khám bác sĩ được, em bị ốm.
Vậy là ban đang cầm trên tay Nhóc Nicolas và các bạn, cuốn sách đã từng đoạt Giải Alphonse Allais dành cho tác phẩm khôi hài nhất của năm, và là một trong xê-ri năm cuốn kinh điển lừng danh về nhóc Nicolas của Goscinny và Sempé.
Đầu tiên là khách sạn Bờ Biển Đẹp, cùng bọn bạn mới: Blaise, Fructueux, Mamert, Irénée, Fabrice và Côme. Kế đến là vụ cho đỗ nảy mầm hụt trước khi đến Trại Xanh nghỉ hè, nơi cả lũ chơi vui kinh lên được. Ôi những kỳ nghỉ hè của nhóc, hết sảy biết bao nhiêu! Thế mà khi về nhà cái con Marie-Edwige lại còn dám trộ Nicolas nữa cơ chứ!
“-Tao không thích, thằng Côme bảo.
- Thế sao mày lại không thích? Con Micheline hỏi.
- Bởi vì nó thấy cậu bé quá chứ còn làm sao, con Isabelle nói. Nó thích làm chồng tớ hơn.
- Còn lâu nhé! Con Micheline nói và nó tát cho thằng Côme một cái và thằng Mamert bắt đầu khóc. Để làm cho thằng Mamert câm miệng, thằng Côme nói rằng nó sẽ làm chồng bất cứ đứa nà.”
“- Thế đấy, mẹ nói, bây giờ anh lại còn lăng mạ cả mẹ!
- Anh lăng mạ bao giờ? Bố kêu lên. Mẹ bắt đầu khóc lóc, còn bố vừa đi lại trong phòng khác vừa quát lác, còn tôi thì tôi bảo là nếu không cho đỗ xanh của tôi nảy mầm ngay, tôi sẽ tự tử. Vậy là, mẹ đã đét đít tôi. Các bậc bố mẹ ấy à, mỗi khi đi nghỉ về, là không thể nào chịu đựng nổi!”
Sách kỹ năng sống, Sách nuôi dạy con, Sách tiểu sử hồi ký, Sách nữ công gia chánh, Sách học tiếng hàn, Sách thiếu nhi