Chuyện Giải Buồn
Chuyện giải buồn của Huỳnh Tịnh Của chủ yếu là những câu chuyện nhẹ nhàng, ý nhị được chuyển thể từ những chuyện chữ Hán hoặc các chuyện xảy ra tại thời điểm của tác giả. Những câu chuyện dùng làm các bài học khuyên đời, những đúc kết về luật nhân quả khi con người sống ở đời, những bài học trong chuyện giải buồn thường đúc kết ở đoạn văn cuối hay câu văn cuối.
Chuyện giải buồn được viết với ngôn ngữ bình dân để phù hợp với dân trí và nhận thức của người dân Nam bộ cuối thế kỷ 19. Nhưng Chuyện giải buồn của Huỳnh Tịnh Của không phải là chuyện mua vui. Người đọc chúng ta ngày nay sẽ không thấy ở Chuyện giải buồn những câu chuyện mua vui theo kiểu chuyện tiếu lâm trào phúng như cách ngày này chúng ta cảm nhận về thể loại chuyện cười.
Các tác phẩm văn chương quốc ngữ ban đầu được xuất bản với mục đích giúp cho người mới học chữ quốc ngữ làm quen mặt chữ, tập đọc và có chút hiểu biết về cách viết, cách trình bày, đồng thời có một bài học luân lý nho nhỏ, như Trương Vĩnh Ký đã trình bày trong “Ý sách Chuyện đời xưa”: “Kêu rằng: Chuyện đời xưa, vì nó là chuyện những kẻ lớn trước ta bày ra để mà khen sự tốt, chê sự xấu cho người ta sửa cách ăn, nết ở cho tử tế…
Sách kỹ năng sống, Sách nuôi dạy con, Sách tiểu sử hồi ký, Sách nữ công gia chánh, Sách học tiếng hàn, Sách thiếu nhi