Én Ca: Bài Ca Nước Mắm và Cuộc Chiến Giữa Thật và Giả
Giấc Mơ Nước Mắm Cổ Truyền
"Én Ca" là câu chuyện về một cậu bé sinh ra trong làng chài, được đặt tên là "Cá Cơm" - tên gọi gắn liền với nghề làm nước mắm cổ truyền của gia đình. Từ nhỏ, cậu đã được nuôi dưỡng bởi khát vọng giữ gìn truyền thống và giấc mơ tạo ra loại nước mắm ngon nhất nước. Cuộc đời của Cá Cơm bầm dập, vất vả, nhưng cậu không bao giờ từ bỏ đam mê.
Cuộc Chiến Sống Còn Giữa Thật và Giả
Tuy nhiên, con đường đến với giấc mơ của Cá Cơm đầy chông gai. Cậu nhận ra rằng, cuộc chiến giữa nước mắm cổ truyền và "nước chấm công nghiệp" mang danh "nước mắm" là cuộc chiến sống còn giữa cái thật và cái giả. Sự thật cay đắng là chính sự nghèo khó và thiếu hiểu biết đã khiến nhiều người quen với hương vị giả tạo, đến nỗi họ không còn cảm nhận được cái thật, khiến cái thật dần dần bị lãng quên.
Bài Ca Tình Yêu Không Lời
Bên cạnh cuộc chiến cam go này, "Én Ca" còn là một bản tình ca đầy mê hoặc. Tình yêu giữa những con người thuộc hai phe "thật-giả" lại là một cuộc chơi khác, tít mù ranh giới. Những bản năng mãnh liệt, sự rung động mãnh liệt trong mỗi con người là thứ làm rung chuyển mọi ngóc ngách của tâm hồn.
Kết Thúc Mở Cửa Cho Những Câu Hỏi
Cuối cùng, "Én Ca" là câu chuyện về những cuộc tình không thể có đoạn kết. Trong mắt những người phụ nữ đẹp, mọi sự "tình tang không logic" chính lại là kẻ chiến thắng mọi sự "tình tang logic". Những bản năng hoang dã của những kẻ "săn tình vô danh" chiến thắng những lập trình của những kẻ "săn tình danh giá".
Câu chuyện kết thúc bằng lời thú nhận của những gã đàn ông dũng mãnh, tử tế trước những người đàn bà: "Cơ thể chúng tôi chẳng có gì xứng đáng để Chúa lấy ra tạo nên người đàn bà hết. Ngược lại, Chúa tạo ra người đàn bà trước rồi lấy một phần cơ thể của người đàn bà tạo nên người đàn ông. Chúng tôi phải thừa nhận rằng, bất cứ phần cơ thể nào của người đàn bà cũng xứng đáng để tạo nên người đàn ông chúng tôi cả."
Review
"Én Ca" là một tác phẩm văn học đầy ấn tượng, mang đến những câu hỏi đầy day dứt về tình yêu, danh vọng, và bản chất con người. Câu chuyện được kể một cách tinh tế, giàu cảm xúc, khiến người đọc không thể rời mắt. Tác giả đã khéo léo sử dụng ngôn ngữ để tạo nên những câu thoại độc đáo, giúp chúng ta nhìn nhận lại bản thân và cuộc sống. "Én Ca" là một tác phẩm đáng đọc, mang đến cho bạn những trải nghiệm đầy cảm xúc và suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống.
Chuyện Làng Buông
Ai đó nói làng…vỡ. Tất cả đều sợ một ngày nào đó làng vỡ.
Nhưng vỡ là vỡ thế nào? Làng ấy tên Buông vì có ông thành hoàng lập nên làng có lối sống… buông. Buông lơi, buông rơi, buông bỏ, hay buông thả, hay buông…buông, thú vị nhất là chính người làng tự cho phép mỗi người muốn hiểu sao thì hiểu. Miễn là, người làng vượt qua thù hận, sự chen ngang, chèn dọc của cái ác, cái dối trá, cái áp đặt từ đâu đó những khuôn mẫu giời ơi và thói thóc mách đặt điều lắm chuyện. Miễn là, người làng nói đi nói lại, rốt cuộc vẫn xoắn nhau cái nghĩa, cái tình. Đói ăn nhưng người làng không chấp nhận đói tình. Những Mưa, Mây với Cát, bà Bẻm, Sướng, chú Làm, cô Tình, chú Quát, cô Chờ, chú Vung, cô Nỡm, chú Sỏi cô Ngàn, lão Cong, cô Vượt, ông Nồi, cô Xoan tất cả bện với nhau trong văn hoá làng thành sợi thừng thô mộc nhưng chỉ cần một mồi lửa là hừng hực cháy. Cái mồi lửa ấy trớ trêu thay lại chính là cái khát khao và thoả mãn tận cùng thể xác được thăng hoa không phải bởi tình yêu mà bởi tình thương.
“Gã không thể gạt phăng cái sự thật là đêm ở điếm canh gã như ngọn đuốc hực cháy. Không có tình thương với Mưa thì thể xác gã không thể tự bốc cháy như vậy. Tình thương! Đúng! Tình thương. Bắt đầu cứ thế đã. Cái thứ tình thương mà ai cũng nắm bắt rõ ràng, mà khó buông, khác với cái tình yêu mà đến bà Bẻm gần xuống lỗ rồi còn không hiểu là cái giống đếch gì, huống hồ gã, một thằng giai mới nhớn.
Buông! Buông! Buông! Thương! Thương! Thương!
Theo bản năng không ai mách bảo, dạy dỗ, gã như con chó lè lưỡi liếm khắp cơ thể của Mưa không phải như liếm thức ăn mà liếm…bạn tình. Liếm khắp. Liếm qua, liếm lại bất cứ chỗ nào. Không thấy dơ bẩn, không thấy mỏi lưỡi. Tình thương đấy. Vì tình thương mà thôi.”
Mất tình thương, làng mới thực sự vỡ.
Buông! Buông! Buông! Bỗng lắng lại tất cả thành: Boong! Boong! Như tiếng chuông chùa…
Tại Kho Sách, chúng tôi tạo ra một không gian dành riêng cho những đam mê đọc sách, từ những người đam mê văn học đến những người muốn khám phá thế giới qua trang sách.