“…Bão lũ rồi sẽ qua.Nhưng nỗi đau thì ở lại.Trên con đường lầy lội đất đá chưa kịp dọn,những người mẹ,người vợ,người con đứng liêu xiêu,ngóng chờ người thân vừa bị lũ cuốn trôi trở về như mong chờ một phép nhiệm màu.Tôi thầm thì :”Cầu mong cho ông trời ngừng mưa,ngừng gió,ngừng lũ ,để nụ cười người miền Trung nguyên vẹn”. Bạn tôi lại bảo:”Thiên nhiên nổi giận vì cân bằng sinh thái bị phá vỡ nghiêm trọng.Ăn của rừng rưng rưng nước mắt”.Có thể bạn tôi nói đúng.Những gì làm nên màu xanh cho cuộc sống bị lấy đi nếu không được tái tạo kịp thời,thì cái lợi hôm nay vẫn là sự mất mát.
Trích Thương lắm miền Trung
Sách kỹ năng sống, Sách nuôi dạy con, Sách tiểu sử hồi ký, Sách nữ công gia chánh, Sách học tiếng hàn, Sách thiếu nhi