Ẩn Tàng Thư Dantalian - Tập 8
Ẩn tàng thư Dantalian (Tên gốc: Dantalian no shoka) là series light novel kỳ ảo, phiêu lưu của tác giả Mikumo Gakuto, được minh hoạ bởi G-Yusuke. Lấy bối cảnh nước Anh vào những năm 1920 ngay sau thế chiến thứ nhất, Ẩn tàng thư Dantalian là tập hợp những mẩu truyện ngắn kể về chuyến phiêu lưu của nàng công chúa đọc sách áo đen cùng chàng kiện thủ độc đắc chu du khắp mọi miền để thu thập những cuốn ảo thư lưu lạc trong nhân gian.
Sau kết thúc của tập 7 với chương cuối “Kiện thủ”, chuyến phiêu lưu của nàng độc cơ áo đen và chàng kiện thủ lại tiếp tục với 3 chương truyện ngắn đầy kịch tính và cuốn hút.
Quan đốt sách Hal và Ngân độc cơ sẽ có dịp đối đầu trực tiếp với Huey và Dalian trên một cuộc hải trình tìm đến nấm mồ ảo thư nằm đâu đó sâu trong lục địa đen. Câu chuyện thuật lại hành trình dịch chuyển của tri thức, qua mọi ngóc ngách trên thế gian, cuốn hút con người vào những cuộc tranh đấu rồi trở lại thánh địa của mình để hoà vào dòng chuyển uyên bác của tạo hoá. Một màn đấu trí không thể bỏ lỡ nơi kiện thủ và độc cơ phải đối đầu với uy quyền vô song từ cuốn sách của vua.
Tiếp đó, Kẻ cắp ảo thư – Quái trộm Mithril cũng có dịp tái xuất, lần này đích nhắm là một cuốn ảo thư do một vị quý tộc mua về tặng cho phu nhân của mình – Hoàng hôn vĩnh cửu Vignette. Tương truyền cuốn ảo thư này sẽ đem lại cho chủ nhân của nó sự vĩnh đẹp – sắc đẹp vĩnh cửu, quyền lực vĩnh cửu và cả tuổi thọ vĩnh cửu, đánh đổi lại bằng nghiệp chướng nặng nè… Như thường lệ, Huey và Dalian cũng tìm tới cuốn ảo thư theo những lời đồn. Chân tướng xoay quanh cuốn ảo thư oan nghiệt cùng những vụ mất tích bí ẩn sẽ được giải đáp, hay một màn kịch chiến hấp dẫn giữa kiện thủ và quái trộm sẽ diễn ra?
Đón đọc tập 8 trong những chuyến phiêu lưu kỳ ảo của nàng độc cơ và chàng kiện thủ độc đắc xoay quanh những cuốn ảo thư đầy quyền phép này nhé
Mục lục:
Chương một: Cuốn sách vương uy
Chương 2: Cuốn sách cuối cùng
Chương 3: Hoàng hôn vĩnh cửu Vignette
Lời bạt
Thông tin tác giả:
Mikumo Gakuto
Sinh ra ở tỉnh Oita, sống tại thành phố Yokohama. Công việc chủ yếu là viết tiểu thuyết. Gần đây đang viết series Strike the Blood cộng tác với Dengeki Bunko.
Thế giới đang trải qua rất nhiều biến động dữ dội, nhưng thế giới trong Ẩn tàng thư Dantalian vẫn luôn là những ngày tháng thong dong của Huey và Dalian. Hy vọng mọi người sẽ dõi theo tác phẩm tới tận cùng.
Minh hoạ bìa: G-Yusuke
Trích đoạn sách:
“Anh là…”
Huey không chút lơ là nhìn người đàn ông đang toát ra đầy khí tức đe dọa, đôi mắt nheo lại như cố lục lọi kí ức.
Dalian núp biến sau lưng Huey, tóc tai dựng đứng lên như một cô mèo nhóc.
“Quan đốt sách… sao. Hình như là người quen của Dalian…”
“Không!”
“No!”
Cả hai hung hăng phản đối lời nói của Huey. Từ sau lưng Huey, Dalian đá vào bắp đùi anh.
“Ta chẳng có quen biết gì với đám Độc cơ cả. Biết điều thì chỉnh lại cách nói đi.”
“Ai là người quen của ta cơ chứ. Cái tên ngu ngốc, đần thối này. Hắn ta chỉ là một con khỉ đột phun lửa tình cờ đi ngang, đã quen thói sinh sống trong rừng rậm lục địa đen rồi ấy. Chắc đang trên đường trở về cố hương đó.”
Quan đốt sách và cô bé váy đen thay nhau rủa xả Huey. Họ phối hợp đều đặn đến từng nhịp thở, Huey chỉ còn nước thõng vai im bặt. Đã thế, Flam còn cất giọng trêu chọc với Huey.
“Lâu ngày không gặp, ông anh Kiện thủ. Cứ phải đi theo bảo vệ một con nhóc xấu miệng thế kia, vất vả quá nhỉ?”
“Nói đến vất vả thì hai ta cũng như nhau thôi, Ngân độc cơ.”
“À, không giống đâu.”
Flam nói thế rồi cất cao tiếng cười “He he”. Hal nhăn mặt, hầm hè nhìn cô.
“Im miệng đi, Flam.”
“Anh làm gì mà mềm oặt ra vậy, cái đồ mù dở này. Nhìn thấy gái là chẳng phân biệt được trời trăng gì nữa sao?”
Dalian nhồi nốt chỗ bánh nướng còn lại vào đầy mồm, thúc một cái rõ mạnh vào lưng Huey. Huey lại thở hắt ra oán thán.
“Vừa nghe lời đồn về ‘Hầm mộ Ảo thư’ ta liền nghĩ có thể các người sẽ xuất hiện, nên vui mừng vì đã dự đoán chính xác chứ nhỉ? May mà ta đã chuẩn bị sẵn sàng.”
“Chuẩn bị? Hình như anh đã lên dây cót tinh thần nhầm chỗ rồi?”
Hal nắm chặt cuốn sổ tay vừa cướp được từ Huey, hung tợn nhe nanh.
“Nghe ta hỏi đây, Kiện thủ. Các người tìm đến ‘Hầm mộ Ảo thư’ với ý định gì?”
“Các ngươi thì sao, tính làm gì vậy hả con khỉ đột ngu ngốc kia. Các ngươi cố gắng tìm kiếm ‘Hầm mộ Ảo thư’ chỉ để làm mỗi điều ngu ngốc là đốt sách thôi sao, tên ngu đần kia.”
Dalian nheo mắt lườm Hal, không tiếc lời chửi rủa. Hal vẫn không động mày một mảy.
“Cần thì làm. Chỉ vậy thôi.”
“Đằng nào hắn cũng ngu đần mà.”
Flam nhếch miệng cười quỷ quyệt.
“Mà này, kẻ ngốc chê kẻ ngốc càng là kẻ ngốc đấy, nhóc con ạ. Không biết sao?”
“Ai là nhóc con cơ, cái đồ đầu loáng bạc này…”
Dalian cáu kỉnh làu bàu, cô gái tóc bạch kim đột ngột giơ ngón giữa với cô bé. Dalian nghiến răng vang lên một tiếng “két” rõ to. Hal lại nặng nề thở hắt ra.
“Độc cơ xuất hiện ở đây, thì vụ ‘Hầm mộ Ảo thư’ không phải là lời đồn vô căn cứ rồi. Chẳng lẽ các người đã giao cho Lazarus Goldin cuốn Ảo thư đó?”
“Nếu các vị đang đề cập tới Cuốn sách Vương uy thì chú tôi chính là người đã mang nó về.”
Ernie đã trả lời thay Huey.
Hal ngỡ ngàng đánh ánh nhìn nghi ngờ về phía cô gái đang tươi cười bên dưới chiếc ô che nắng.
“… Cuốn sách Vương uy? Chú cô?”
Ernie gật đầu với vẻ mặt như lặng lẽ đè nén cảm xúc trước câu hỏi của Hal.
“Vâng. Cuốn sách Vương uy là bản khắc đá do nhà thám hiểm Henry Gaveston mang về từ ‘Hầm mộ Ảo thư’. Nhưng nó đã bị cướp đi vào cái đêm chú tôi tự sát…”
Ernie cụp mắt xuống ra chiều buồn bã, Hal chỉ biết ngơ ngác nhìn cô.
“Chuyện gì thế, hình như đang có vụ náo nhiệt hả?”
Ngay sau đó, một giọng cười lạc điệu chợt vang lên, cả nhóm đồng loạt quay phắt về phía tiếng cười kia.
Một đám người đang nhắm về phía bọn họ từ xa xa. Và kẻ rẽ bức tường người đang tụ tập ở đấy bước vào là gã đàn ông mặc áo vest trắng với hàng thủ vệ. Gã phì phèo điếu xì gà cao cấp, kẹp nách một cặp hồ sơ mỏng.
“Lazarus Goldin…”
Hal nhíu mày thành một rãnh sâu, nhìn gã đàn ông chằm chằm. Nhưng gã lờ luôn ánh mắt đó, mỉm cười thân thiện với Huey. Một nụ cười gợi cảm giác ranh ma tính toán.
“Cậu là công tử Disward phải không? Tôi được nghe cao danh người ông đã khuất của cậu từ lâu. Ông ấy từng là một nhà sưu tầm sách danh tiếng của nước ta.”
“Cảm ơn lời khen ngợi, Hội trưởng Goldin. Chân thành cảm tạ ngài đã rộng lòng mời chúng tôi cùng đi trong chuyến thám hiểm lẫy lừng này.”
Huey đáp lời, vờ vịt tươi cười với Goldin. Goldin không hề phật lòng, hào phóng gật đầu.
“Chúng tôi mới phải cảm tạ chứ. Quý vị còn mang theo cuốn sổ ghi chép Saharalfa mà tôi cứ ngỡ đã biệt tăm và không còn được thấy lại nữa chứ.”
Ernie nghe thấy những lời kia, tái mặt nhìn Huey.
“Chuyện này là sao hả, công tử Huey? Anh không thể trả lại cuốn sổ ghi chép của chú tôi chẳng lẽ vì…”
“Xin lỗi nhé, Ernie.”
Huey nhìn cô mà không hề tỏ ra hối lỗi, còn lạnh lùng nói vậy.
“Kiến thức phải giao cho những người cần đến nó. Nếu thật sự trân trọng sổ ghi chép của tiến sĩ Gaveston, chắc cô cũng muốn giao nó cho chủ nhân phù hợp đúng không?”
“Nhận định thông minh đó.”
Goldin mãn nguyện gật đầu.
“Cuốn sổ tay ghi lại tuyến đường đến ‘Hầm mộ Ảo thư’ do tiến sĩ Gaveston để lại… Công tử Disward có vẻ hiểu rõ ai mới là người xứng đáng kế thừa thứ đó. Ít ra ta đây còn chuẩn bị sẵn sàng cho chuyến đi đến ‘Hầm mộ Ảo thư’.”
“Xin lỗi, không được đâu.”
Hal bước tới trước mặt Goldin như cố tình khoe ra cuốn sổ bìa da cướp được từ tay Huey. Giọng điệu thô lỗ của anh khiến Goldin không khỏi khó chịu.
“Cậu là ai? Nhìn cậu thế này có vẻ không phải người truyền giáo đâu nhỉ…?”
“Hal Kamhout. Quan đốt sách.”
Hal nhét cuốn sổ bìa da vào trong áo khoác, giơ cây trượng lên như lăm lăm vũ khí. Cây trượng kim loại ánh lên tia sắc lạnh dưới nắng trời sa mạc.
“Ta sẽ tiêu diệt cuốn Ảo thư ngươi đang nắm trong tay ngay tại đây, Goldin.”
“Ta chẳng biết ngươi là ai cả, tên ngu ngốc kia. Ngươi tưởng sẽ ngăn cản được ta sao?”
Trước thái độ thù địch không thèm che giấu của Hal, Goldin chỉ nhìn anh bằng ánh mắt của kẻ gặp phải thứ xúi quẩy. Ánh mắt đó không hề tỏ ra sợ hãi, đám hộ vệ cũng không có dấu hiệu chặn Hal lại.
Trước vẻ khinh thường của Goldin, Hal chỉ tặc lưỡi.
“Đi nào, Flam! Không, Flamberge! Ta hỏi…”
“Cấm động đậy.”
Goldin hô lên ngắn gọn. Gã đã lăm lăm trong tay một bản khắc đá nho nhỏ rút từ túi tài liệu ra tự khi nào. Đó là một bản khắc đá màu xám bóng lưỡng, khắc những dòng chữ xa lạ trên bề mặt.
“Gì…”
Vẫn trong tư thế nắm chặt tay phải, Hal kêu lên kinh ngạc. Cả thân người anh đông cứng lại, run lên từng chập và không thể cử động nổi. Hệt như một loại dây xích mỏng manh vô hình nào đó đang trói buộc lấy toàn bộ thân thể…
Giọng nói chất chứa ma lực của Goldin đã phong tỏa mọi cử động của Hal.
“… Cái này… là sao…!?”
Hal khó nhọc thở hắt ra, yếu ớt rên lên.
“Thứ này chính là uy nghiêm của bậc đế vương đó, Quan đốt sách.”
Goldin đều giọng nói với vẻ khinh mạn. Toàn thân kẻ đó toát ra một thứ uy nghi khuynh đảo đến gần như áp bức về mặt vật lý.
Goldin chắc chắn không phải dạng đàn ông bảnh mã, cũng chẳng gọi là to lớn gì cho cam. Đám phục sức gắn trên người gã rõ hào hoa nhưng cơ thể lại chẳng được mấy phần da thịt.
Vậy mà, Goldin vẫn tỏa ra một thứ khí chất mạnh mẽ. Sự uy nghi của bậc thánh nhân hay vương giả, khiến những kẻ trông thấy không khỏi mang lòng kính sợ…
“Coi nào, dẫu sao cũng chẳng mấy khi có cơ hội lên đường thám hiểm, ta không muốn vô cớ gây cảnh máu tanh. Hay cứ dìm ngươi xuống đáy sông Nile, thành phù sa cuộn vào một phần vùng đất này nhỉ?”
Goldin phán cùng giọng cười lạnh lẽo.
Hệt như bị những lời kia điều khiển, Hal chậm rãi bước về phía bờ sông mọc rậm lau sậy. Thân thể Hal đang tự cử động trái với ý chí của chính mình. Gương mặt anh nhăn nhó đầy khốn khổ. Nhưng đám đông đang vây quanh bọn họ cũng nhất loạt nghe lệnh Goldin, vô thức mở đường cho anh đi.
“Gừ…!”
Hal tận dụng sức mạnh tinh thần cực kì đáng nể, cố gắng chống đối lại mệnh lệnh của Goldin.
Nhưng thứ uy nghi áp đảo của Goldin khi nắm chặt bản khắc đá trong tay đang mỗi lúc một mạnh hơn. Mạch máu nổi rần rật trên trán Hal, máu tươi tứa ra từ bờ môi đang cắn chặt của anh.
Nếu còn tiếp tục chống đối lại ma lực của Ảo thư, chắc anh sẽ chết vì vật vã trước cả khi nhảy xuống sông chết đuối mất. – Khi anh chớm nghĩ vậy, một phát đạn khôn lường vang lên ngay sát sườn.
“Hal!”
Flam buông ra tiếng kêu nho nhỏ tựa như tiếng gào.
Hal bị bắn thẳng vào ngực, liền đổ gục xuống. Cơ thể anh co giật từng hồi, rồi ngưng cử động. Cây trượng bạc tuột khỏi bàn tay phải, lăn xuống mặt đường.
Huey nắm chắc khẩu súng quân dụng cỡ đại và nhìn xuống bọn họ. Một làn khói mỏng bốc lên từ họng súng.
“… Công tử Disward?”
Goldin mang đâu đó đượm vẻ thất vọng, liếc sang Huey.
Ernie quay ngoắt lại, ánh mắt đầy căng thẳng. Dalian cũng đang ngơ ngác nhìn lên Huey.
Huey giữ nét mặt lạnh băng, lờ đi ánh mắt của những người xung quanh.
“Xin lỗi. Tôi lỡ quá tay mất rồi, Hội trưởng Goldin…”
Anh thô lỗ cất khẩu súng đi, gương mặt hiện lên vẻ thần bí.
“Nhưng tôi cũng có chút duyên nợ với người đàn ông này.”
“Ra thế. Cậu muốn tự tay xử lí hắn ta chứ gì?”
Goldin thở hắt ra với vẻ thấu hiểu.
“Vậy ta cũng chẳng thấy có gì bất mãn. Đằng nào hắn cũng là kẻ gây chuyện trước, chẳng ai muốn chuyện bé xé ra to ba cái vụ tranh chấp vặt giữa những kẻ lữ hành. Thôi thì, chúng ta cũng có thể an tâm bước vào cuộc thám hiểm được rồi.”…. (Còn nữa)
Tại Kho Sách, chúng tôi tạo ra một không gian dành riêng cho những đam mê đọc sách, từ những người đam mê văn học đến những người muốn khám phá thế giới qua trang sách.