“Em đã sống cả một đời lạc lõng giữa những đám đông. Thật khó khăn. Đôi khi, ngôi nhà của chúng ta là nơi duy nhất em cảm thấy không hoàn toàn một mình. Em luôn có cảm giác em đang đi trên một con đường mà chính bản thân em cũng không thể nào hiểu nổi vì cả chặng đường ấy chỉ có duy nhất một kẻ độc hành là em. Không có ai đi trước em và bảo em rằng: ‘Không sao đâu. Có những giáo sư-nhà nghiên cứu-người kể chuyện-nhà lãnh đạo-người khởi nghiệp-người chửi thề..., tất cả bọn họ đều tin vào giá trị của lòng tin. Việc của bạn lúc này là vững tin bước tiếp’.”
Khi nói ra những lời này, Brené đang tựa trên vai chồng cô, Steve, với dòng nước mắt dâng trào của kẻ độc hành cô đơn không có người dẫn dắt.
Lúc ấy, hẳn cô không biết rằng, có một ngày cô sẽ trở thành người dẫn đường cho hàng triệu triệu kẻ độc hành cô đơn khác, trên con đường đi tìm về bản ngã của chính mình.
Sách kỹ năng sống, Sách nuôi dạy con, Sách tiểu sử hồi ký, Sách nữ công gia chánh, Sách học tiếng hàn, Sách thiếu nhi