Sói và Gia vị: Hồi kết - Chuyến du hành tình yêu
Sói và Gia vị, series light novel giả tưởng, phiêu lưu nổi tiếng, được chấp bút bởi tác giả Hasukura Isuna và minh họa bởi Ayakura Jyuu, đã chính thức kết thúc hành trình sau 15 năm đồng hành cùng độc giả. Bộ truyện, với 16 tập chính truyện, đã đưa chúng ta theo chân nữ thần sói Holo và chàng thương nhân lưu động Lawrence, trải qua những chuyến phiêu lưu đầy kỳ thú.
Tập 17 – tập kết, đánh dấu chặng cuối cùng của hành trình. Lawrence, quyết định gác lại đời thương nhân lưu động và cùng Holo xây dựng mái ấm. Tuy nhiên, trước khi chính thức về một nhà, họ sẽ phải đối mặt với thử thách lớn cuối cùng: lễ thành hôn.
Mở đầu: Lời mời đầy bất ngờ
Holo, với trái tim rộng mở, đã mời tất cả những người bạn đồng hành trên chuyến phiêu lưu của họ, từ cô tiên nữ chăn cừu Nora, vị thần chim Diana, thợ bạc Fran, nữ tu sĩ Elsa, cho tới cả tình địch của mình là nàng sói xám Eve.
Họ - những người đã từng cùng Holo và Lawrence chia sẻ những khoảnh khắc đẹp đẽ, những thử thách cam go, giờ đây lại được mời tới dự lễ cưới, hứa hẹn đem đến những màu sắc mới đầy thú vị, khơi gợi những hồi ức ngọt ngào về những chuyến phiêu lưu đã qua.
Kết thúc: Chuyến xe ngựa đầy ẩn số
Mở đầu chương truyện, độc giả được dẫn dắt vào chuyến hành trình đầy bất ngờ, khi Lawrence và Holo cùng Eve lên đường tới Nyohhira. Không khí trong xe ngựa tràn ngập sự ấm áp, nhưng cũng không kém phần căng thẳng khi Eve, với bản tính thẳng thắn và hơi bất cần, không ngừng trêu chọc Holo về mối quan hệ của cô ấy với Lawrence.
Từng câu chuyện được kể lại qua góc nhìn của những người bạn, hé lộ những tâm tư, tình cảm ẩn giấu trong mỗi nhân vật.
Trích đoạn sách:
“Cô đã từng là một con cừu rụt rè nhút nhát ư?”
“Vâng?”
Holo hỏi lại rồi hơi ngượng ngùng mỉm cười và gật đầu.
“Vậy thì tôi chắc là một con sói bị thương.”
Eve hướng mắt ra bên ngoài nhìn về phía xa xăm, nhưng có lẽ thứ mà cô ta đang nhìn thấy thực ra là một hồi ức cũ kỹ xa xưa nào đó.
“Chắc hẳn là bởi nguyên nhân đó…”
“…”
Holo không hỏi lại điều gì, chỉ lặng lẽ ngắm nhìn Eve – người đang ngồi đối diện.
“… mà tôi chẳng thể trở thành kẻ thứ ba được.”
Holo hơi mở to mắt ra một chút.
Ở đối diện bọn ta, Eve không nhìn ra bên ngoài nữa mà chầm chậm hướng ánh mắt liếc nhìn sang Holo. Khóe miệng khẽ nở một nụ cười nhàn nhạt, trông như thể đang cười giễu chính mình.
Có vẻ như Eve ít nhiều cũng có tình cảm với người đàn ông đó. Hơn nữa, ánh mắt của đối phương cho thấy Eve coi Holo là người cùng hội cùng thuyền.
Tuy vậy, nếu trí nhớ của ta chính xác thì Holo chẳng có chút hứng thú nào với gã kia hết.
…
Eve lại lần nữa nhìn ra ngoài, nhưng chắc đến lúc này cô ta mới thực sự ngắm nhìn phong cảnh trước mắt.
“Dám sử dụng tôi làm chân chạy việc vặt – chỉ riêng hành động này thôi đã đủ thấy cô ta can đảm đến đáng sợ rồi. Cô có tin nổi không? Chiếc xe ngựa này tiếp sau đây sẽ còn phải chở thêm ba cô gái nữa rồi mới được đi đến Nyohhira đấy.”
“Hả?!”
“Sững người rồi chứ gì? Thật khiến người ta tức chết đi được. Chiếc xe ngựa đằng sau còn chất đầy đá quý và quần áo đắt tiền nữa đấy. Cô… tên là Norah phải không nhỉ? Cô muốn mượn bao nhiêu quần áo cũng được. Cứ ăn diện trang điểm cho thỏa thích.”
Eve vừa nói vừa nở một nụ cười tàn nhẫn xem ra đã quen sử dụng không biết bao nhiêu lần.
Holo mỉm cười có chút khó xử, nhưng phản ứng ấy cũng dễ hiểu thôi mà. Dù sao thì ngoài ta ra, Holo cũng chẳng có mấy hứng thú với những con đực khác.
Tuy nhiên, sau khi chăm chú nhìn xuống chóp mũi của ta một hồi như đang suy nghĩ rất lung, cô ấy chợt ngẩng mặt lên và nói.
“Cô nói đúng, không thể lúc nào cũng chiều chuộng làm hư đám cừu được.”
Người phụ nữ giống hệt loài sói kia bèn nhìn Holo ta và nhếch miệng cười.
Ta hơi sửng sốt trước thái độ của cô ấy, vừa tựa người lên đầu gối cô vừa nghĩ về con cừu ngốc nghếch kia, rồi thở “phù” một tiếng.
…
Lần này thì phản ứng của Holo đúng như Eve trông đợi. Cô ấy hít vào một hơi và cẩn thận suy ngẫm.
Nhưng nếu có một cái bồn tắm to bằng cái hồ, vậy thì rốt cuộc ai sẽ là người đi đun nước nóng nhỉ? Ta vẫn nghĩ nói như vậy là phóng đại quá mức rồi.
Đúng lúc ấy, xe ngựa rẽ vào một khúc quanh khá rộng rồi chầm chậm dừng lại. Người đánh xe xuống khỏi ghế xà ích và xác nhận lại danh tính của ai đó ở bên ngoài.
Cuộc điều tra có vẻ đã kết thúc suôn sẻ, bởi vì từ ngoài cửa xe vang lên tiếng gõ cộc cộc vào lớp gỗ.
“Mời vào.”
Eve trả lời một cách ngắn gọn và rồi cánh cửa được cung kính mở ra.
Đứng ở trước mặt họ quả nhiên là một phụ nữ trông giống như các phù thủy trong truyền thuyết.
“Tên tôi là Dian Rubens. Xin hãy gọi tôi là Diana.”
Đối phương nở nụ cười tươi rói, mái tóc đen óng nhẹ nhàng đung đưa.
Người phụ nữ này có mùi hương khác với cả Holo ta lẫn Eve.
Ngồi xuống cùng một bên với Holo, đối phương vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt trên khuôn mặt, đưa mắt ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài, rồi nheo lại như thể bị lóa.
Ta miễn cưỡng quyết định nằm nép mình dưới chân Holo, nhưng thỉnh thoảng vẫn liếc nhìn lên để ý tới những chuyện xảy ra phía trên đầu mình.
Eve cũng có cùng phản ứng với ta, còn Holo thỉnh thoảng lại len lén nhìn trộm Diana.
Ta đại khái hiểu được tại sao họ lại làm vậy.
Chắc hẳn mọi người đang băn khoăn một người phụ nữ có phong thái như thế này sao lại có quan hệ với con cừu ngốc nghếch kia cơ chứ?
…
“Hai người là bạn của nhau à?”
Dựa vào nụ cười điềm tĩnh và dáng vẻ ấy, liếc nhìn qua người ta sẽ nghĩ ngay đấy hẳn ấy là biểu hiện của tính cách điềm đạm, dịu dàng. Tuy nhiên, thẳng thắn mà nói, khứu giác của ta cho biết bản chất của con chim này không giống như Holo, mà tương tự như Eve thì đúng hơn.
Khuôn mặt chán chường chẳng có gì thay đổi, Eve nhìn thẳng vào cô Diana với vẻ xấc xược, vô lễ, tay vẫn chống cằm nhưng miệng lên tiếng đáp.
“Trông giống như vậy sao?”
“Không phải à?”
Vẻ mặt của Diana chẳng chút lúng túng. Đối phương vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi và chầm chậm đưa mắt nhìn sang đối tượng đang ngồi bên cạnh: Holo của ta.
“Tôi không nghĩ anh ta đủ năng lực để có các mối quan hệ với nhiều người cùng một lúc. Vì vậy tôi mới nghĩ chắc hẳn hai người là bạn anh ta.”
Nghe thấy câu ấy, trong một thoáng Holo ta không nhịn được mà mỉm cười tươi rói. Cố gắng lắm mới kiềm chế nổi, cô ấy nhăn mặt khó xử, vì bất cứ lúc nào cũng có thể bật cười lên. Holo quay sang nhìn Eve.
“Về điểm này thì tôi đồng ý.”
Thương nhân lưu động và hiệp sĩ với bộ áo giáp xỉn màu
Lawrence, chàng thương nhân lưu động, với lòng dũng cảm và sự kiên trì, đã chinh phục trái tim của Holo. Anh không phải là một hiệp sĩ hào nhoáng, mà là một người đàn ông bình dị, luôn hết lòng vì người mình yêu thương.
Sói và nụ cười màu xám
Holo, nữ thần sói với nụ cười màu xám, là hiện thân của sự thông minh, mạnh mẽ và đầy cá tính. Cô là người bạn đồng hành, là người yêu, là người giúp Lawrence vượt qua mọi thử thách.
Sói và con đường màu trắng
Hành trình của Holo và Lawrence, là một hành trình đầy màu sắc, là minh chứng cho tình yêu vượt qua mọi khoảng cách, là lời khẳng định về sự trung thành và lòng kiên trì.
Lời tác giả
Hasekura Isuna, tác giả của Sói và Gia vị, đã dành nhiều tâm huyết cho bộ truyện, với mong muốn tạo ra một tác phẩm độc đáo, đầy cảm xúc và ý nghĩa.
Minh họa bìa: Ayakura Jyuu
Ayakura Jyuu, nghệ sĩ tài năng với những nét vẽ tinh tế, đã tạo nên một thế giới đầy màu sắc cho Sói và Gia vị. Những hình ảnh được anh sáng tạo góp phần tạo nên sức hút cho bộ truyện.
Review nội dung sách:
Sói và Gia vị không chỉ là một câu chuyện tình yêu lãng mạn, mà còn là một hành trình khám phá những vùng đất mới, những con người mới, và những giá trị nhân văn sâu sắc.
Tác giả đã khéo léo lồng ghép những câu chuyện nhỏ, những chi tiết đời thường, tạo nên một thế giới sống động, gần gũi với độc giả.
Dù đã kết thúc, nhưng Sói và Gia vị vẫn sẽ giữ một vị trí đặc biệt trong lòng những người yêu thích thể loại light novel. Bởi nó không chỉ là một câu chuyện về tình yêu, mà còn là một câu chuyện về sự trưởng thành, về tình bạn, về những giá trị nhân văn cao đẹp.
Tại Kho Sách, chúng tôi tạo ra một không gian dành riêng cho những đam mê đọc sách, từ những người đam mê văn học đến những người muốn khám phá thế giới qua trang sách.